RSS

Category Archives: Thư Tín

Good Album To Listen, Bạn Hiền!

SONY DSC
Tulip Châu Sa

Dear Bạn Hiền,

Please when OT and PAT at sleep nightly, turn on this album while you read the news or read your favorite book! 

Oh, before I decided to summit the Highest Mountain in Southeast Asia in 2010, I had read “Into The Thin Air”, let me know if you want to read this book.  I have a Vietnamese copy too!  This album is good for reading this kind of adventure book!

http://www.nhaccuatui.com/playlist/nhung-nhac-pham-hoa-tau-bat-hu-chon-loc-richard-clayderman.frKeZwOYxvhG.html?st=3

I think I should have a getaway with my Angel daughter, Thy.  We both should spend time one on one alone on her SPRING BREAK for few days.  I know she needs my help.  She is living under attacks from Satan.

PLEASE! PRAY FOR MY DAUGHTER!!! I WILL DO ANYTHING TO FIGHT WITH SATAN TO PROTECT MY ANGEL EVEN THOUGH IF IT MIGHT CAUSE ME TO DEATH, Tiểu Thảo!

With much love,
Tulip.

 
1 bình luận

Posted by trên 03/17/2014 in Thư Tín

 

Thư Kêu Gọi Cứu Giúp Nạn Nhân Sau Tai Nạn Sập Cầu Tại Lai Châu, Vietnam

SONY DSC
Tulip Châu Sa

***GỞI ANH CHỊ EM TRONG GIA ĐÌNH CƠ ĐỐC VÀ CÁC BẠN CỦA DIỄM CHÂU ĐANG SINH SỐNG TẠI HOA KỲ***

(Thông Điệp này xin được gởi đến các anh chị em và bạn bè của mẹ Châu Sa, Phan Diễm Châu Phan Diễm Châu Hts đang sinh sống tại Hoa Kỳ!)

Hướng lòng theo LỜI KÊU GỌI của Trạm HealtoSaveVòng Cầu Nguyện 24/7 HTS của Trạm, tôi xin kêu gọi các bạn, các anh chị em chúng ta, bên cạnh việc tha thiết cầu nguyện cho gia đình các nạn nhân, xin anh chị em chúng ta cùng đóng góp bằng tài chánh giúp gia đình các nạn nhân vượt qua cơn bĩ cực này một cách thiết thực.

Tôi sẽ đứng ra ghi nhận số tiền đóng góp từ các anh chị em, các bạn, và trực tiếp gởi về thầy truyền đạo Philip Pham, thầy Philip Phạm sẽ cùng anh em thanh niên của HT Si-ôn trực tiếp lên Lai Châu gặp gỡ gia đình các nạn nhân và trao tặng quà tình thương của anh chị em chúng ta tại Hoa Kỳ đến tận tay người dân đang đứng trước khó khăn về vật chất và đau đớn về tinh thần.

Mọi công việc nhóm Si-ôn và thầy Philip Phạm (thành viên của Vòng Cầu Nguyện 24/7) sẽ ghi nhận và tường trình đến anh chị em, những người thay mặt Chúa cứu giúp con dân của Ngài đang gặp khó khăn qua tai nạn đau lòng vừa qua tại Lai Châu, Việt Nam.

Tôi cầu xin Chúa cảm động lòng nhân ái và rộng rãi của các bạn, anh chị em, hầu cho qua việc làm “LÁ LÀNH ĐÙM LÁ RÁCH” của chúng ta Danh Chúa được TÔN CAO!!!

Trân trọng,
Phan Diễm Châu Hts- Thành Viên của Trạm HealtoSave-Vòng Cầu Nguyện 24/7.

Đóng góp của các bạn, anh chị em xin gởi về:

Chau D. Phan
2616 Westham
Hilliard, OH 43026
ĐT: 614-329-9374
Memo: Giúp Nạn Nhân Sập Cầu.

Nguyền xin Chúa ban ơn dư dật, trả công bội hậu qua đời sống và tấm lòng nhân ái, cưu mang chia sẻ của anh chị em!
THƯỢNG ĐẾ YÊU LOÀI NGƯỜI VÀ TÔI RẤT YÊU CÁC BẠN, ANH CHỊ EM!!!

3A

HIỆP NGUYỆN KHẨN CẤP CHO CÁC ANH CHỊ EM TRONG VỤ SẬP CẦU Ở LAI CHÂU
(Thông điệp này cần được SHARE cho nhiều Cơ Đốc nhân để gia tăng sức mạnh cầu nguyện.)

Đưa Tang Một Con Cái Chúa, Tín Hữu Bị Sập Cầu Tại Lai Châu (Ngày 24/2/2014)

Theo thông tin từ Ban thanh niên Hội Thánh Hà Nội thì vụ sập cầu trong đám tang tại bản Chu Va 68, xã Sơn Bình, Bình Lư, Lai Châu, là của con cái Chúa tại Hội thánh Chu Va 68, Bình Lư, Lai Châu (Liên Hữu Cơ Đốc). Mục sư Giàng A Khoa (mục sư tại Hội Thánh Chu Va 68) cho biết do một gia đình trong hội thánh có người về nước Chúa mà nhiều anh em tín hữu đã đi qua cầu này. Có khoảng 11 người đã chết, trong đó có 2 chi hội trưởng cùng các tín hữu của hội thánh; và 37 người bị thương, trong đó, đa phần là tín hữu của hội thánh.

Danh sách nạn nhân đã qua đời gồm:

1. Vàng A Chư, sinh năm 1982

2. Vàng A Chiếu, sinh năm 1965

3. Vàng A Sinh, sinh năm 1993

4. Giàng A Ninh, sinh năm 1987

5. Thào A Già, sinh năm 1971

(Cả 5 người đều ở thôn Chu Va 8.)

6. Cháng A Sèng, sinh năm 1957, ở Lào Cai

7. Giàng A Chua, sinh năm 1985 (ở thôn Chu Va 6)

8. A Khoa, sinh năm 1978 (ở thôn Chu Va 6)

(Nguồn: http://oneway.vn/)

**********************************************

Chúa Thánh Linh ơi, cầu xin Ngài yên ủi, khích lệ, nâng đỡ tinh thần của những gia đình anh chị em có người thân qua đời do vụ tai nạn sập cầu vừa rồi ở Lai Châu! Xin Chúa cũng chữa lành những người bị thương và khiến họ được phục hồi nhanh chóng. Nguyện sự bình an của Chúa tuôn tràn trong lòng họ, vì biết rằng linh hồn của tất cả những người ở trong Đấng Christ đã được cứu rỗi và có chỗ yên nghỉ, hưởng phước đời đời nơi Thiên Đàng vinh hiển.

Cầu xin Chúa chu cấp tài chính và mọi điều cần thiết cho hội thánh cùng gia đình của những người qua đời, cũng như những anh chị em bị thương tích! Nhân danh Chúa Jesus Christ, amen.

**********************************************

Trong danh Chúa Jesus Christ, chúng ta quở trách những linh cướp, giết, và hủy diệt, những linh nghèo đói đang hành động tại khu vực xảy ra tai nạn sập cầu của tỉnh Lai Châu! Chúng ta vô hiệu hóa sức mạnh của các ngươi và ra lệnh trục xuất các ngươi khỏi vùng trời, vùng đất đó. Hãy đi xuống vực sâu ngay lập tức!

**********************************************

Cầu xin Chúa ban cho người dân tại khu vực xảy ra tai nạn sớm có một cây cầu mới đủ lớn và chắc chắn để đáp ứng nhu cầu giao thông an toàn! Nhân danh Chúa Jesus Christ, amen.

*Vòng Cầu Nguyện 24/7 HTS*

 

TIN KHẨN-BÃO TUYẾT ĐỔ BỘ VÀO BANG OHIO

SONY DSC
Tulip Châu Sa

XIN CHIA SẺ ĐẾN GIA ĐÌNH VÀ NGƯỜI THÂN CỦA BẠN LÀ CƯ DÂN BANG OHIO VÀ VÙNG PHỤ CẬN!!! XIN CẢM ƠN!!!

Cơn bão mùa đông sẽ đánh vào Ohio vào cuối tuần này.  Dự báo sẽ có Tuyết đổ dữ dội vào ​​Chủ nhật và sáng Thứ Hai. Lượng tuyết rơi có thể sẽ vượt quá sáu inches trên hầu hết các Thành Phố thuộc Bang Ohio. Có thể sẽ có một dải băng tuyết lớn lên đến 10 inches đổ xuống, hiện còn quá sớm để xác định dải băng tuyết này sẽ đổ xuống vùng nào thuộc bang Ohio.

Đài truyền hình địa phương số 10TV News sẽ tường trình mô hình tuyết rơi vào sáng ngày mai, 28 tháng Hai.  Còn bây giờ, kênh thông tin này muốn chính thức thông báo đến cư dân Ohio có một cơn bão tuyết sẽ ập đến và hãy chuẩn bị kế hoạch di tản chu đáo nếu bạn thấy điều đó là cần thiết trong điều kiện và hoàn cảnh của mỗi gia đình.   Hãy mở kênh truyền hình số 10TV News vào lúc 5 giờ chiều nay, 27 tháng Hai, để theo dõi tiếp tục chi  tiết của các dự báo quan trọng  về cơn bão tuyết lớn này.

(Nguồn: http://www.10tv.com/ – Biên dịch: Phan Diễm Châu Hts – Biên tập: Vòng Cầu Nguyện 24/7 HTS)2A

https://www.facebook.com/pages/V%C3%B2ng-C%E1%BA%A7u-Nguy%E1%BB%87n-247-HTS/494028833995688?fref=ts

 

Thank You For Your Prayers! Xin Tri Ân!


DC9

Tulip Châu Sa

Anh chị em yêu quí!

Tạ ơn Chúa Hằng Sống Đời Đời!  Lời Ngài là Khuôn Vàng Thước Ngọc!  Tôi lắng nghe Tiếng Ngài qua từng lời cầu nguyện của anh chị em, lòng trào dâng cảm xúc, nghẹn ngào và trái tim vỡ òa ra nhiều tâm trạng khó tả, phần nhiều là vui, vì tôi biết trong hoạn nạn tôi, anh chị em trong gia đình của Chúa quan tâm, lo lắng, cầu thay cho tôi!  Xin TẠ ƠN CHÚA và xin chân thành cảm ơn thời gian và trái tim yêu thương của quí anh chị em!

Riêng phần tôi, cũng qua những lời cầu thay và thăm hỏi, tôi học được bài học rất lớn về ĐỨC TIN!  Từ lâu, tâm hồn tôi bệnh hoạn, thân thể tôi rã rời, hai điều này đôi lúc ảnh hưởng đến Tâm Linh Tôi.  Đã có lúc tôi muốn buông bỏ, vì biết mình không đủ sức gìn giữ Luật Pháp Chúa khi phải sống và hầu hạ người thế gian không Tin Kính Chúa!  Bởi thế, đã không ít hơn 4 lần trong hơn 14 năm nặng nề trôi qua, khi Tâm Linh yếu đuối và đau đớn tột độ vì không thoát được vũng tối đầy tội lỗi, tôi đã từng nghĩ đến : Chết là được lợi vì được về nước Thiên Đàng, dĩ nhiên điều tôi nghĩ đó chỉ khiến Linh Hồn tôi không có cơ hội về đến Thiên Đàng để mà ứng hầu chờ Cha Thiên Thượng phán xét, nó chỉ đi thẳng xuống địa ngục.  Bởi vì, đó chính là lời nói của Satan xúi giục, Satan muốn dùng tôi để làm nhục Chúa, làm lu mờ đi Hình Ảnh Sáng Ngời HY VỌNG của Cứu Chúa Jesus trong trái tim tôi!

Qua những cú sốc liên tục và nặng nề nhất từ Mùa Hè năm 2010 đến nay, lần này đây, Đức Thánh Linh đã phán cho tôi nghe, Chúa sẽ không trách tội tôi nếu tôi quyết tâm xa lánh cuộc sống chung đụng với người thế gian, để tôi tự do, phụng sự Ngài và sống trọn vẹn cho Ngài.  Tôi quả quyết thế, vì Lời Vàng Ngọc của Ngài được chép trong sách Ma-thi-ơ 19:9 và trong I Cô-rinh-tô 7:15.  Tôi sẽ không đắc tội cùng Chúa, và chắc chắn Ngài không trách tội tôi, nhưng Ngài sẽ mang tôi đến nơi Bình An Thánh Thiện của Ngài như Ngài hứa trong I Cô-rinh-tô 7:15. Đáng nguyền rủa thay Satan quỉ dữ, nó cứ muốn ném bùn vào mặt tôi, ném tội lỗi vào tôi.  Nó làm sao thoát được tội ác của nó trước ĐẤNG ĐANG GÌN GIỮ VÀ YÊU THƯƠNG TÔI!!!

Xin quí anh chị em giúp tôi đủ nghị lực để cắt bỏ khối ung thư đã hủy hoại hoàn toàn tâm hồn và thân thể tôi, giờ đây nó đang dần hủy hoại đến Tâm Linh tôi!  Tôi muốn sống để phụng sự Chúa một cách Thánh Khiết như lòng tôi khao khát!  Xin hãy cầu thay cho tôi.  Tôi thành thật cảm kích tình yêu thương của anh chị em dành cho tôi.  Nguyện xin Chúa ban phước lại cho quí anh chị em yêu quí của tôi! Amen!

Thú thật, tôi vô cùng đau đớn khi đọc thông điệp của Mục Sư Trạm Trưởng, lòng tôi như muối xát vào vết thương âm ỉ suốt 14 năm dài đăng đẳng khi tôi nhận ra tôi đã khiến người anh em mình đau buồn vì thái độ của tôi đôi với Chúa.  Cố nhiên, người đau buồn nhất về thái độ của tôi chính là Cứu Chúa Jesus!  Thông điệp của Mục Sư Ân như một lời nhắc nhở đúng lúc của Chúa đã dành cho riêng hoàn cảnh của tôi! Tôi không biết dùng lời gì để Tạ ơn Chúa, chỉ biết, như tôi vẫn thường làm là nguyện dâng trọn đời, trọn trái tim tôi lên cho Ngài từ nay và mãi mãi!!!  Một lần nữa, Xin tạ ơn Chúa! xin gởi lời tri ân đến tất cả quí Mục Sư, quí anh chị em và bè bạn đã quan tâm, hỏi thăm, và dành thời gian cầu thay cho tôi!  Nguyện xin Thiên Chúa Xức Dầu và Chúc Phước trên mỗi công việc quí Mục Sư và quí anh chị em đang nổ lực thực hiện theo chương trình của Chúa!

Tôi vô cùng yêu quí anh chị em!

Trong Tình Yêu Chúa Vô Biên,
Phan Diễm Châu Hts

 

HAPPY HOLIDAY TO MY TRUE FRIENDS!


DC9
Tulip Châu Sa

Christmas’ 2013

ThiepGS

Dear my TRUE friends!

As the Holiday Season is upon us, I find myself reflecting on the past year and on those who have helped me coped my hard times of the year.  I value my relationship with you.  I believe one of the real joys of Christmas is the opportunity to say Thank You for trusting me and being my true friend! I wish you a very MERRY CHRISTMAS filled with PEACE and a New Year filled with Happiness and Prosperity from ABOVE!

Much love,
DiemChau-Theresa and Calvin

Các Anh Chị, và Các Bạn Chân Thật thương yêu của tôi!

Chỉ vài ngày nữa thế giới đón mừng Sinh Nhật Chúa Giê-su, trong tinh thần đó, Diễm Châu suy nghĩ về phước hạnh mà Chúa đã ban cho Diễm Châu cũng như những hoạn nạn mà Ngài cho phếp xảy đến cho Diễm Châu trong một năm đã trôi qua và đồng thời, Diễm Châu suy nghĩ về những người thân yêu trong gia đình, những người bạn THẬT đã giúp Diễm Châu đương đầu và vượt qua những khó khăn về mọi mặt trong một năm nhiều thử thách với nhiều nan đề.  Diễm Châu cảm nhận sự phước hạnh được làm bạn và trân quí tình bạn THẬT của các Anh, các Chị và các Bạn đã dành cho Diễm Châu.  Diễm Châu tin rằng một trong những niềm vui thực sự của Mùa Lễ Giáng Sinh là cơ hội để nói cảm ơn các Anh, các Chị và các Bạn THẬT của Diễm Châu đã tin tưởng Diễm Châu và dành cho Diễm Châu sự trân trọng đúng nghĩa của TÌNH BẠN THẬT! Thương chúc các Anh, các Chị và các Bạn một Giáng Sinh thật vui vẻ, đầy trọn sự BÌNH AN của Thượng Đế và một năm mới Sức Khỏe Dồi Dào, Tràn Đầy Hạnh Phúc và Thịnh Vượng từ Đấng Ban Cho! 

Thương yêu,
Diễm Châu và hai con Teri Nguyệt Thi & Calvin Chương

 

If Cry Can Help…


DC9
Tulip Châu Sa

If I cry and the pain can go way, I would love to do so…it’s not… she is my sister-in-law, and he is my children’s father, they both were born and grew up in the same circumstances.  Me and my brother were born and grew up in opposite circumstances with them.  My brother and I have Jesus in our lives and we are holy by HIM, she and he are not.  She is being used by him, they both live in sins… Jesus! Why did you put me and my brother in this situation!?  My brother was suffered by me just because I tried to protect this terrible man and blamed all bad things on my brother… Why did we have to be suffering again and again…Please answer me Father! Please, please help me and my brother be strong enough to forgive them! Oh, Jesus! Please take them out of this valley of sins so my brother and I can be rescued from their sins NOW! NOW FATHER!


Sister! I want to encourage you with this scriptures, the POWER of our Heavenly Father:
Psalm 46-1-3

“God is our refuge and strength, an ever-present help in trouble.Therefore we will not fear, though the earth give way and the mountains fall into the heart of the sea,though its waters roar and foam and the mountains quake with their surging.”

Take your freedom to do what you believe He wants you to do.  Proclaim what is positive, not negative. Do with your faith, and you will see the difference IN THE MIGHTY NAME of JESUS CHRIST! DO NOT forget there is POWER in the name of Jesus.  Remember there is POWER in the blood of Jesus to break EVERY chain! Shout Hallelujah, even deeper and deeper in your heart. SHALOM!!! Focus on Him or the problem will become bigger. I’ll pray for you, my dear sister!

Pastor Phạm Thiên Ân

Rất tiếc là không thể tâm tình và chia xẽ với bạn trong khi bạn bị disconect như thế nầy. Mình có một lời khuyên cho bạn.  Lời Chúa trong Mathiơ 5: 11-12 nói như thế nầy: ” Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. Hãy vui vẻ, và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy.”

Miệng thế gian mình không control được những gì người ta muốn nói và đã nói. Cho dù là người ta nói tốt hay xấu thì mình vẫn “vững như kiềng ba chân”. Quan tâm, chú ý đến miệng người đời làm gì? Thậm chí là những người thân yêu trong gia đình. Có ai hiểu được lòng ta chứ?

Mình biết rằng mình sống là vì danh của Chúa và làm vinh hiển danh Ngài. Đem tình yêu và những lời dạy của Chúa cho thế gian trong đó có những người xung quanh chúng ta chưa biết về Chúa. Hãy sống xứng đáng với ân điển mà Chúa đã, đang và sẽ ban cho chúng ta. Đừng sống vì một mục đích nào khác ngoài sống để hầu việc Chúa.

Tuy biết rằng kim châm không tới thịt mình thì mình không biết đau. Nhưng mình hoàn toàn hiểu được hoàn cảnh và tâm sự của bạn đã phải chịu đựng trong suốt 14 năm qua. Cảm ơn bạn đã tin tưởng và chia sẽ những tâm sự với mình. Mình luôn cầu nguyện Chúa dẫn dắt bạn và hai cháu!

Phước hạnh mà Chúa ban cho chúng ta, chúng ta nhận lãnh. Còn họa mà Ngài muốn thử thách trui rèn chúng ta, chúng ta không nhận lãnh hay sao? Hãy nhận lãnh tất cả và tạ ơn Chúa về những ơn phước mà Ngài đã, đang và sẽ ban cho chúng ta cũng như về tất cả mọi hoạn nạn, hiểu lầm, vu khống, bịa đặt, oan uổng mà chúng ta phải chịu. Đức Chúa Trời không chịu khinh dễ đâu vì ai gieo giống chi thì sẽ phải gặt giống ấy.

Hãy bước đi trong sự yêu thương và sự sáng mà Chúa đã đem đến cho chúng ta. Đừng vì những thử thách chung quanh khiến cho chúng ta ngã lòng. Như vậy thì chúng ta đã thua ma quỉ rồi phải không? Hãy dục lòng mạnh mẽ vì biết rằng ” dù khi chúng ta đi trong trũng bóng chết thì cũng sẽ không sợ hãi gì vì Chúa ở cùng chúng ta. Cây trượng và cây gậy của Ngài nâng đỡ và an ủi chúng ta. Ngài sẽ dọn bàn cho chúng ta trước mặt kẻ thù nghịch..Phước hạnh và sự thương xót của Chúa sẽ theo chúng ta đến muôn đời.” Hãy mạnh mẽ lên DC nhé…

Chúc bạn và gia đình một mùa Giáng Sinh thật hạnh phúc, vui mừng và bình an.”

Pastor Nguyễn Bá Trọng.

 

Thiên Nga Trắng (Truyện Ngắn)


DC9

Tulip Châu Sa

THIÊN NGA TRẮNG

Truyện ngắn Hoài Bảo

Tulip ơi!

Lâu qua rồi vì nhiều lý do mà mình chưa viết thư cho bạn. Mong bạn thông cảm và đừng giận Bảo nhé.

Tulip! Hình như những người ít nhiều dính dáng đến viết lách đều bị vận vào người những điều khiến ta trăn trở. Nhiều lúc mình tự lý giải và thử đi tìm nguyên nhân xem sao. Có phải chăng vì tâm hồn chúng ta quá nhạy cảm với mọi biến động xung quanh, nội tâm chúng ta quá dạt dào cảm xúc mà chúng ta phải “bị” chịu tác động mạnh hơn những người khác.  Cái may mắn cho người cầm bút như chúng ta là có thể viết ra được, thương những người chỉ biết cam chịu mà không thể nói ra (viết ra) những điều uất nghẹn trong tim…

Tulip! Bảo luôn tin rằng bạn sẽ vững vàng và đủ nghị lực để đi trên con đường mình đã chọn, cho dù con đường đó còn nhiều chông gai phía trước. Chính mình cũng đang tự khích lệ mình để cố gắng đi hết con đường còn lại trong cỏi nhân sinh này. Mỗi người có cách riêng để tự vượt qua những khó khăn bằng ĐỨC TIN, bằng LÒNG ĐAM MÊ và QUẢ CẢM. Cố gắng lên nhé Tulip! Mong bạn luôn nhớ rằng bên cạnh bạn vẫn còn có nhiều người tốt yêu thương, tôn trọng bạn và nghĩ về bạn luôn luôn.

Tulip! Kèm theo thư này truyện ngắn của Bảo đã công bố trên tạp chí Lang Bian hồi tháng 9.  Tulip đọc giải trí cho vui nhé!
Chúc Bạn luôn yêu đời!

Hoài Bảo.

b_1264173323991

Tulip:  Những hệ lụy đau khổ!  Cuộc sống còn vô vàn những người chịu khổ, chịu nhục vì sự vô tâm, vô cảm đến độc ác của những kẻ hư hỏng đắp lên số phận vốn nghiệp ngã càng thêm nghiệt ngã như Thiên Nga.  Vâng!  Chắc chắn Thiên Nga đã về bên Chúa và giờ này Thiên Nga đang trong vòng tay Chúa Yêu Thương!

Tôi gặp em trong một dịp hè về thăm chị gái sau những năm học bù đầu. Từ ngày về trọ học ở thành phố tính ra đã được ba năm rồi, thành phố nơi tôi trọ học chỉ cách nơi chị ở hơn trăm cây số chớ có nhiều nhặn gì, vậy mà mãi ba năm sau tôi mới sắp xếp về thăm chị. Thật ra trong những ngày hè ấy tôi phải tất bật tìm việc làm thêm để có tiền trang trải cho việc học. Các anh em tôi ai cũng thế. Cha mẹ ở quê đâu có đủ điều kiện để chu cấp cho anh em chúng tôi ăn học dù chỉ là mức tối thiểu. Vì thế mà tôi lần lữa mãi đến mùa hè năm ấy mới về thăm chị. Phải mất hơn tiếng đồng hồ đi bộ từ quốc lộ, băng qua một cánh đồng rộng lớn mới đến được nhà chị gái. Từ nhỏ ở quê Miền trung đất hẹp người đông toàn nhìn những mảnh vườn nhỏ xíu, mấy năm học ở thành phố ra đường toàn người và xe, nhìn đâu cũng đối diện với bê tông. Giờ được phóng tầm mắt trên cánh đồng rộng lớn thật choán ngợp vô cùng. Mùa này lúa đang thời con gái nên nhìn đâu cũng một màu xanh mát mắt.

Ở đây, trên cánh Đồng Lớn này người ta chỉ làm lúa một vụ bằng giống lúa sáu tháng. Tháng giêng tháng hai cày đất, tháng tư tháng năm đợi mưa xuống cho thấm đất thì gieo hạt. Lúa cứ thế tranh nhau cùng cỏ dại mà vương lên, tháng bảy tháng tám trời mưa dầm nước sông La Ngà dâng lên tràng ngập cả cánh đồng, lúa nương theo nước vương lên. Nước lụt ngâm có khi cả tháng trời cỏ dại không thể sống nổi, vì thế người trồng lúa ở đây không cần phải làm cỏ gì cả. Nước rút để lại trên mặt ruộng một lớp phù sa bồi bổ cho cây lúa thay phân. Đến tháng mười tháng mười một lúa chín, cả cánh đồng nhộm một màu vàng óng của những bông lúa chắc mẫy, no tròn. Một qui trình trồng lúa nghe như giởn chơi vậy mà có thiệt, ăn thiệt.

    Nhà chị tôi ở gần bến sông, kiểu nhà cao cẳng giống như nhà sàn đồng bào dân tộc ở miền núi nhưng sàn nhà khá cao để tránh lụt. Cột sàn được làm bằng lỏi gỗ trắc trăm năm không mục, sàn nhà lát bằng gỗ Bằng lăng đã lên nước bóng láng, bốn vách được thưng bằng những tấm lá buông. Trông xa ngôi nhà như một tổ chim câu nổi bật trên một màu xanh bạc ngàng của lúa. Mấy ngày ở thăm chơi nhà chị tôi thả sức khám phá đủ các trò, các thú vui đồng nội. Hết bẫy chim, bẫy chuột đến câu cá, đặt lờ. Thích nhất là chiều chiều xách cần câu ra bến sông ngồi câu cá hóng mát, chán rồi thì ngâm mình xuống dòng sông mát rượi mà tắm táp. Dòng sông La Ngà đoạn này khá bằng phẳng nên nước chảy em dịu, hiền hòa. Bên kia sông là nhà bà chủ bến đò và vài ba căn nhà nhỏ của những người làm rau được cất trên một nổng đất cao. Dưới bến lúc nào cũng có dăm ba chiếc xuồng của những người vạn chài nằm im lìm phơi nắng. Đa phần họ ngủ ban ngày, làm việc ban đêm.

    Từ nhà chị, muốn ra sông phải đi qua một bãi bồi thoai thoải. Tôi tình cờ gặp em trong một chiều lang thang trên bến với chiếc cần câu như một người nhàng hạ. Hôm đó em đang lúi húi dưới bến rữa rau chuẩn bị cho bữa cơm tối. Thấy tôi lân la đến làm quen lúc đầu em hơi cảnh giác nhưng sau thấy tôi nhiệt tình hỏi đủ điều em buộc phải trả lời. Em hỏi:

– Anh là người thành phố mới đến phải không?

– Không! Tui ở Miền trung. Thành phố chỉ là nơi tui trọ học. Tui về đây chơi thăm chị gái – Tôi thật thà đính chính.

– Tui biết rồi – Em đáp.

Thì ra em đã biết tôi tới đây mấy hôm rồi. Ở đây chỉ có mấy nóc nhà, việc có mặt một người lạ làm sao qua mặt được mọi người. Tôi vừa nói chuyện vừa nhìn em nhặt rau. Bàn tay nỏ nhắn hơi gầy, nước da em không trắng lắm. Đặc biệt là đôi mắt, đôi mắt em hơi buồn nhưng có một sự cuống hút kỳ lạ. Thú thật thì em không đẹp nhưng ẩn chứa trong một vóc dáng hơi gầy là một sức sống mảnh liệt của một cô gái tuổi mười sáu, mười bảy. Nhìn em đưa chân khoát nước khi bước trên cầu ván lên xuồng, bàn chân em nhỏ nhắn không khoáy động nỗi mặt sông. Tự nhiên trong tôi trào dâng một cảm xúc khác lạ, khó tả.

Những ngày sau đó, cứ chiều đến là tôi lại vát cần câu xuống bến. Đi câu chỉ là cái cớ, gặp để nói chuyện cùng em mới là cái chính. Bị gì tôi không phải là một tay sát cá, mười lần đi câu thì gì cũng có tám chín lần về không. Tôi thì cứ lẻo đẻo xách cần trên bờ theo em, còn em thì một mình với chiếc xuồng Bom(1) nhỏ xíu, đôi dầm bơi cũng nhỏ xíu khoáy nước nhẹ tênh dưới sông. Cứ chiều đến em ra sông trên chiếc xuồng nhỏ đó thả lưới, thả lưới xong em tìm một vũng nước xoáy ngồi trên xuồng câu cá. Còn tôi đi theo ngồi cho hỏ trên bờ. Tôi nói xuống, em nói lên cứ thế mà huyên thuyên đủ chuyện trên trời dưới đất. Nhiều lúc nhìn em trên chiếc xuồng nhỏ xíu lênh đênh trên mặt nước tự nhiên tôi nhớ đến trò chơi cho kiến đi thuyền lá của tuổi thơ trong những mùa nước lụt.

Từ ngày quen em chiều nào tôi cũng lên xuồng em vừa trò chuyên vừa nhìn em chuẩn bị bữa cơm tối. Không biết sao tự nhiên tôi thấy em gần gủi quá chừng. Ngồi với em trong khoan thuyền chật hẹp, mùi khói bếp cay nồng, nghe cá đớp nước dưới mạng thuyền thấy lòng thư thái vô cùng. Mọi bon chen phố thị giờ tan biến đâu hết. Tôi tự hỏi mình hay là tôi đã yêu em. Yêu một người con gái hiền lành và chân chất. Chân chất như chính cuộc sống của những người vạn chài lấy ngày làm đêm, lấy thuyền làm nhà, lấy sông nước làm quê hương này.

Em sống với người cha nuôi. Năm ấy ông cũng đã lớn tuổi rồi nhưng vẫn sống đơn độc một mình trên sông nước. Trong một đêm lênh đênh trên sông, ông bỗng nghe tiếng khóc trên bờ. Lần lữa một hồi, tò mò ông mạnh dạn chèo thuyền vào bờ nơi có tiếng khóc. Ông bất ngờ nhận ra trên bãi sông, dưới ánh đèn dầu của ông là một đưa trẻ sơ sinh bị ai đó bỏ rơi. Đứa bé được quấn cẩn thận trong một chiếc khăn có thêu hình cặp Thiên nga đang âu yếm nhau. Vì thế sau này ông đặt tên con là Thiên Nga. Nhặt được đứa bé ông mừng hơn được của. Mấy ngày sau đó người ta thấy ông ôm đứa bé chèo thuyền đi khắp nơi dưới bến, trên bờ để xin sữa cho con. Từ bé em đã theo cha trôi nổi trên sông, hai cha con nương nhau mà sống lấy thuyền làm nhà. Câu chuyện này cha đã kể cho em nghe không biết bao nhiêu lần. Cuộc sống sông nước mong manh, bất trắc, bạc bẻo lắm. Vì thế ông không muốn giữ lấy câu chuyện này trong lòng mà làm gì, vã lại em cũng đã đủ lớn để biết những điều cần biết.

Cha em ít khi ở trên xuồng, ngoại trừ khi ngủ còn lại thì ông lênh đênh trên sông hoặc lên bến dạo chơi, uống trà với những người trồng rau trên đó. Sau này biết em tên Nga, có lần tôi đã nói với em: “- Thiên Nga tên em đẹp như chính con người em vậy.” Em không nói gì chỉ nhìn tôi miễm cười, nụ cười hình như phản phất một chút buồn, một chút chua xót.

Hàng ngày nghe em đùa giỡn với lũ trẻ trên bến sông. Tiếng cười vô tư trong trẻo của em như loan toả khắp mặt sông. Tôi thềm quá, ước gì tiếng cười đó em dành cho tôi. Tại sao chưa bao giờ em dành cho tôi những tiếng cười như vậy. Tôi đâm ra ích kỷ tự bao giờ chẵn biết. Tôi ghét những đứa nhỏ làng chài lúc nào cũng quẩn quanh bên Nga. Tôi muốn một mình với em, nhưng thế nào khi thấy tôi xuống xuồng thì ba bốn đứa nhỏ xuồng bên cũng chạy qua. Chúng quấn quít, bày ra đủ trò kéo tôi vào chơi. Hình như chúng thiếu người, thèm người lắm thì phải. Lúc đầu tôi cảm thấy khó chịu khi lũ nhỏ kéo đến. Nhưng sau thấy chúng hồn nhiên, dể gần, một điều chị Nga, hai điều chị Nga khiến tôi cũng thấy thương thương. Tôi bắt đầu nhập cuộc nhiệt tình trong các trò chơi của chúng. Chúng lôi đâu trong góc xuồng ra một bộ bài toàn những quân bài cũ mềm, cũ mềm như những bộ quần áo chúng đang mặc trên người. Hết nhìn bộ bài đến nhìn lũ nhỏ mà tôi muốn rơi nước mắt quá chừng. Một đứa lớn, hình như mạnh dạng nhất trong bọn bày trò ảo thuật. Chúng yêu cầu tôi chọn một quân bài xem kỷ rồi bỏ lại vào bộ bài xóc kỹ. Vậy mà chúng cũng tìm ra đúng lá bài đó. Tôi thử lại nhiều lần nhưng chúng đều tìm ra đúng phốc. Tôi phục quá tấm tắc khen mãi làm chúng khoái chí. Nga ngồi bên khuôn mặt rạng rỡ hẳn lên.

– Nga cũng làm được trò này – Nga nói.

– Vậy Nga chỉ cho tôi với nhé! – Tôi đề nghị.

– Chị Nga không được chỉ đâu đấy! – Bọn trẻ nhao nhao.

– Ừ thì chị không chỉ.

Vậy mà mấy hôm sau Nga đã lén bọn trẻ chỉ cho tôi bí quyết đó và nó đã theo tôi suốt đến giờ.

Chủ nhật nào, dù mưa hay nắng Nga cũng đều dậy từ ba giờ sáng để đi Thị trấn. Ở đó có nhà thờ, Nga đến đó để đi lễ và xưng tội trước Chúa. Có lần tôi đã nói đùa Nga:

– Nga làm gì có tội mà xưng tội.

Nga nhìn tôi nguýt dài:

– Đã sinh ra làm con của Chúa thì ít nhiều gì cũng có tội, không lớn thì nhỏ thôi. Chỉ sợ mình không nhìn thấy được tội lỗi của mình.

Tôi hơi chột dạ. Thì ra Nga cũng là một con chiêng ngoan đạo. Từ đó tôi không đùa với Nga về vấn đề này. Tôi tôn trọng tín ngưỡng của mọi người, nhất là đối với Nga.

Ngày tôi trở lại thành phố nhập học Nga đã đưa tôi qua sông bằng chính chiếc xuông Bom nhỏ bé ngày nào Nga vẫn thường dùng câu cá mỗi chiều. Ngồi bên em trên chiếc xuồng mong manh nhưng sao tôi thấy dòng sông hôm nay dường như hẹp quá. Tôi không muốn sang bờ bên kia. Sang bờ là đồng nghĩa tôi phải xa em một thời gian dài, chắc là tôi sẽ nhớ em nhiều lắm. Trước khi chia tay tôi còn nói với theo em:

– Nga ở lại mạnh giỏi, hè sang năm tôi lại về gặp Nga, Nga nhé!

Nga nhìn theo tôi gật đầu. Tôi có cảm giác em không tin mấy hay là không hy vọng vào ngày tôi trở lại để nói với em điều mà đáng ra tôi phải nói mấy ngày nay rồi thì phải.

Trên đường trở lại Thành phố tôi cứ băn khoăn trách mình mãi. Tại sao tôi không nói thật lòng mình với em rằng tôi đã yêu em. Biết đâu chừng em sẽ nhận lời yêu tôi và chờ đợi ngày tôi trở lại. Nhưng mà đâu có được, tôi còn phải tiếp tục học để ra trường, phải có một việc làm nuôi sống mình, để trả hiếu cho cha mẹ nữa chứ. Thật là con nít quá đi mất. Nhưng không nói yêu em liệu ngày trở về em đã theo chồng rồi thì sao đây. Hay là về Thành phố viết thư cho em. Nhưng viết thư thì gửi thế nào trong khi em không có một địa chỉ rõ ràng nào cả, giữa đồng không mông quạnh thế này ai là người mang thư đến cho em.

Về đến thành phố tôi lao đầu vào việc học. Cuối năm học đó sau khi tốt nghiệp, cầm tấm bằng trong tay tôi chạy đi gõ cửa nhiều nơi, nhiều cơ quan cuối cùng tôi cũng tìm được cho mình một chổ làm tạn ổn. Xong việc thì cũng đã tháng mười một âm lịch. Tranh thủ trong khi chờ vào làm việc chính thức sau tết âm lịch. Tôi quyết định về gặp lại em, sau đó sẽ về quê báo công cùng ba mẹ, họ hàng và gặp gỡ bạn bè sau chừng ấy năm lo dùi mài kinh sử.

Mấy ngày rồi trong đầu tôi không lúc nào vắng hình bóng em. Nỗi nhớ em sau bao ngày kìm nén giờ được dịp tung hoành, cào cấu tôi. Tôi định bụng sẽ nói hết nỗi lòng của mình nếu em chấp nhận tôi sẽ đưa em về thành phố. Ở đó có đường lớn, nhà to, xe đẹp chắc là em sẽ thích lắm. Tôi sẽ đưa em đi chơi vườn hoa, sở thú, công viên cho em mở mang tầm mắt. Rồi chúng tôi sẽ cưới nhau, chúng tôi sẽ dành dụm tiền để mua xe máy chở em đi làm. Được đi xe máy chắc em sẽ vui mừng lắm đây. Thôi thì muôn ngàn viễn cảnh tốt đẹp được vẻ ra trong đầu tôi.

Xuống xe từ quốc lộ trời cũng đã gần trưa. Hơn tiếng nữa tôi sẽ về đến nhà chị, sau đó sẽ được gặp lại em vào buổi chiều, chắc là em sẽ mừng lắm đây. Đồng mùa này lúa vừa gặt xong chỉ còn trơ lại những gốc rạ xơ xác. Xa xa những đụn khói đốt đồng bay bay trong nắng buổi trưa khiến cho cảnh vật thêm tiêu điều. Một mình đi giữa cánh đồng bao la không một bóng người mới thấy mình nhỏ bé, đơn độc vô cùng. Từng luồn gió thổi qua nóng rát. Hai bên đường những bụi lau sậy khô vàng xơ xác ngã mình từng hồi trong gió nóng.

Về đến nhà chị cũng đã quá trưa. Vội vã tắm rửa qua loa cho sạch bụi đường. Cơm trưa chị cũng đã dọn lên thôi thì phải ngồi ăn cho chị vui mà trong lòng như có lửa đốt. Vừa ăn chị vừa hỏi thăm đủ thứ. Đợi chị ngớt câu chuyện tôi mới hỏi thăm chị về Nga.

– Cậu hỏi Nga hả? Nga si đa chứ gì? Sao cậu biết nó?

– Dạ thì Nga có hai cha con ở ngoài bến sông đó chị. Mùa hè trước em về có quen Nga. Ừ mà sao chị lại nói Nga si đa?

– Ừ thì nó chứ ai. Cậu không biết chứ ở đây ai mà không biết con nhỏ đó nó bị si đa.

Tôi nghe mà chết điến, cố vớt vát lại chút hy vọng yếu ớt:

– Chị nói sao ấy chứ! Có nhầm không đó vậy? Con bé đó còn nhỏ tí nị mà si da si điết nỗi gì.

– Thế mới khổ chứ cậu.

Tôi ngồi như pho tượng nghe chị kể đầu đuôi. Nga vốn từ nhỏ đã ốm yếu, vẹt vẹo, năm Nga mười bốn tuổi bất ngờ một cơn bạo bệnh đến với Nga. Chấm cha Nga phải đưa Nga lên bờ chữa chạy cho con. Tại bệnh viện người ta làm các xét nghiệm thời mới tá hoả phát hiện Nga đang mang trong mình thứ vi rút chết người đó. Tìm mọi nguyên nhân dẫn đến việc Nga bị nhiễm HIV. Các bác sĩ bước đầu đi đến kết luận có thể Nga bị nhiễm vi rút từ mẹ truyền sang trong khi mang thai. Như vậy là mọi điều đã rõ. Ông già Nga đã chân yếu lưng còng giờ lại còng hơn vì sự bất hạnh của con và cũng là nỗi bất hạnh của ông. Hai con người, một già một trẻ, không biết chắc ai đã khổ hơn ai đó lại dắc díu nhau về sống trên chiếc xuồng cũ như cậu biết đấy.

– Thế bây giờ Nga sống ra sao?

– Nó chết rồi.

Tôi bậc dậy như một chiếc lò so trong tư thế bị nén lâu ngày:

– Nga chết rồi? Chết khi nào? Tại sao chết? Không lẽ chết vì si đa? – Tôi thật sự mất bình tĩnh.

Chị chép miệng, thở dài:

– Tội nghiệp con nhỏ, con nhỏ ngoan hiền quá mà chết thảm quá. – Dừng một lúc chị kể tiếp – Năm ngoái sau khi em đi đâu chừng vài tháng thì Nga mất. Ngày đó mới đầu mùa lũ mà không biết sao trời mưa to quá, nước sông cứ dâng lên liên tục bất thường. Mấy người đi buôn sợ ướt hàng nên tranh nhau lên đò. Đò nặng ngổn ngang khoai, sắn lại gặp lúc gió to nên khi ra giữa dòng thì bị chìm. Mấy người vạn chài gần đó, trong đó có Nga ai nấy lo cứu người, mấy người khách buôn may mắn thoát nạn. Khi cứu xong người cuối cùng thì Nga cũng kiệt sức, Nga chơi vơi giữa dòng rồi mất hút trong dòng nước dử trước sự ngỡ ngàng, bất lực của mọi người. Mấy người còn khoẻ lao xuống cứu Nga nhưng không kịp nữa. Trời mưa mỗi lúc mỗi to, nước sông dâng lên trắng đồng. Mấy chục con người được huy động tìm Nga. Nhưng tìm mãi mấy ngày mà không thấy xác con nhỏ đâu. Tội nghiệp cho ông già nó, chừng đó tuổi rồi sống đơn độc chỉ mong có nó để nương tựa ngày già. Giờ nó mất ổng như cái xác không hồn. Sau bốn năm ngày không tìm thấy xác con ổng về gom hết những gì của nó còn lại gói ghém đào nguyệt chôn, đắp thành nấm mộ nhỏ trên bến để có chổ cho linh hồn con trú ngụ. Xong rồi ổng nhổ sào đi biệt đến giờ. Nghe đâu ổng xuôi theo dòng nước đi tìm xác con, hơn năm rồi mà vẫn biệt tăm, chẳn tin tức gì.

Nghe chị nói mà đầu óc tôi như muốn nổ tung. Tôi không thể nào tin vào những điều chị nói. Tôi thật sự không tin là Nga đã chết. Em như vẫn còn đâu đó để còn nghe những gì tôi sẽ nói với em mà tôi đã chuẩn bị trong mấy ngày qua. Những điều mà đáng ra tôi phải nói với em hơn một năm trước.

Hỏi chị mấy thẻ nhang, tôi mang qua bên kia sông để thắp cho em. Đứng trước mộ em mà tôi như người mất hồn. Dưới nấm mộ kia không phải thân xác của em mà chỉ là những kỷ vật của em còn lại mà thôi. Không biết dưới đó có còn bộ bài cũ mền mà ngày xưa tôi và em cùng nhau chơi bài trong những chiều chạng vạng. Ngày đó có lần tôi đã cố tình cầm lấy tay em hơi lâu, tôi cảm nhận được bàn tay nhỏ bé đang run lên trong lòng tay tôi. Tôi muốn dang đôi tay rắn chắc của mình để che chở cho em quá chừng. Thế mà tôi đã không dám làm điều đó và đến giờ này thì tôi đã mãi mãi không bao giờ thực hiện được.

Vừa thắp nhang cho em tôi vừa đứng lặn nhìn về phía cuối dòng sông, nơi có hình bóng em đang lẩn khuất đâu đó. Dòng sông mùa này nước cạn, nước vẫn hiền hòa trôi một cách vô tình. Trời chiều ráng đỏ rắt xuống mặt sông như nhộm máu. Từ đám lau sậy trước mặt, bất chợt một cánh chim trời lẻ loi bay lên, chao liệng mấy vòng trên mặt sông rồi vụt bay mất hút về phía chân trời đỏ ối. Có phải là em đó không Thiên Nga? Em linh thiêng ở trên trời chắc thấu hiểu lòng anh. Anh cầu mong cho em giờ này được sống an bình trên đất Chúa. Được sống trong vòng tay yêu thương, chở che của đức Chúa trên trời. Thiên Nga của anh, anh tin rằng em là người xứng đáng như vậy.

 Tháng 7/ 2013

(1)Xuồng Bom: là loại xuồng nhỏ được gò bằng tôn hoặc Đê-ra trông giống như nửa quả bom, chỉ dùng cho một hoặc hai người đi. Đây là phương tiện chính dùng để đi lại, đi câu và đánh lưới của người dân vạn chài. Trên một xuồng lớn thường có nhiều xuồng Bom tuỳ theo số thành viên trên xuồng.

Hồ Minh Hoài Bảo. ĐC: UBND xã Đạ M’ri, Đạ Huoai, Lâm Đồng. ĐT: 0975403327.

 

Nguyên Chương Trong Mùa Lễ Giáng Sinh 2013


DC9

Tulip Châu Sa

Nguyên Chương Trong Mùa Lễ Giáng Sinh 2013

DUDE_cover_final_140x

Anh Chị Em thương mến!

Ngày 8 tháng 12 vào lúc 4 giờ chiều, Calvin Chương cùng Ca Đoàn Thiếu Nhi trình diễn vở Ca Nhạc Kịch Giáng Sinh: DUKE, YOU HEAR WHAT I HEAR? tại Thánh Đường Northwest Bile Church. Sau buổi trình diễn là bữa tối nhẹ do Mẹ Phan Diễm Châu Hts và dì Hường khoảng đãi khách mời và quí con cái Chúa. Thi Thi và bé Trúc Anh cùng các cháu trong nhóm Youth Group của nhà thờ sẽ phục vụ (serving) trong bữa tối thông công này.  Những tuần lễ kế tiếp sau đó cho đến ngày Kỷ Niệm Mừng Sinh Nhật Chúa, Chương sẽ liên tục cùng ca đoàn đi trình diễn khắp nơi, mang thông điệp Giáng Sinh và những món quà yêu thương do những người mẹ (Moms2Moms) chuẩn bị đến các Viện dưỡng lão trong khu vực Central Ohio trao tặng quí vị Cao Niên. Mẹ Châu sẽ tháp tùng theo ca đoàn.

chuong 1Chương cầu nguyện tạ ơn Chúa trước bữa ăn…do chính Chương phụ bếp và chị Bé là…trưởng bếp vì Mẹ đưa chị Hai đi học sau giờ tan trường…I love my favorite Son so much!

Xin quí cô chú bác trong gia đình của Chúa, đặt biệt trong gia đình Vòng Cầu Nguyện 24/7 HTSTrạm HealtoSave cầu nguyện cho Cháu Calvin Chương, xin Chúa thêm sức cho cháu trong những ngày bận rộn với bài vở ở trường cuối second quater, những chương trình trình diễn Giáng Sinh ở trường của ban nhạc giao hưởng Chương tham gia cùng chương trình Chúa đã chọn cho Chương qua mục vụ truyền giảng của Ca Đoàn Thiếu Nhi, hầu cho cháu được ơn Chúa trong mọi sự! Chương đã tập luyện rất năng nổ trong suốt hơn 3 tháng qua. Nguyện xin Chúa dùng ca đoàn thiếu nhi này mang NIỀM TIN YÊU, HY VỌNG VÀ BÌNH AN CỦA CHÚA GIÁNG SINH đến từng tấm lòng của những người đang sống hư mất xa cách Chúa và những vị Cao Niên đang sống cô đơn trong các viện dưỡng lão, lấy bốn bức tường làm bạn hằng ngày…

111.jpg

Mẹ Phan Diễm Châu Hts và Calvin Chương chân thành cảm ơn các anh-chị-cô-chú-bác thật nhiều!
Jesus love you and we love you all!

Chương Rehearsal Schedule:

“Dear Parents,

 As our performance date approaches we wanted to send a comprehensive email of dates and times for our last rehearsals and the performance. We realize this is a busy time of year and appreciate all you do! We are so excited to see all the hard work come together on December 8th!

 Sunday, December 1st – NO REHEARSAL (canceled for Thanksgiving holiday)

 Tuesday, December 3rd – 6:00-8:00p.m. – DRESS REHEARSAL (Choir – wear white tops and dark bottoms to be fitted for red vests provided by church, Cast – wear costumes and prepare to leave costumes at church)- Trùng với ngày Chương học nhạc.  Thanks God, không trùng giờ, rời lớp nhạc đi thẳng đến Thánh Đường là okay!

 Saturday, December 7th – 9:30-11:30a.m. – REHEARSAL- Trùng ngày chị Hai có Beach Volleyball Tournament, làm sao đây, Chúa ơi!?

Sunday, December 8th – 8:30am and 10:30am in choir room – Children will be singing in both Sunday morning services (All – wear Christmas best)

Sunday, December 8th – PERFORMANCE: Cast arrival 3:00pm (dress/make-up) Choir arrival 3:20pm (vests and warm-up)”

Xem Tin Bài Liên Quan Tại Đây

 

Tạ Ơn Đời, Cảm Ơn Nhau!


DC9

Tulip Châu Sa

Tạ Ơn Đời, Cảm Ơn Nhau!
“Forever on the Thanksgiving Day, The Heart will find the pathway home” – Wilbur D. Nesbit

HAPPY THANKSGIVING TO ALL OF YOU FROM THE BOTTOM OF MY HEART!

Người Bản Xứ sống với một ý niệm về Lễ Tạ Ơn,  rằng, hằng năm, cứ đến ngày này thì triệu triệu con tim bị điều khiển bởi một mãnh lực yêu thương tự tìm đường về nhà dù những con tim ấy có muốn hay không.  Dù Lòng Cố Quốc Thân Ly Hương, Diễm Châu cũng sống không ngoài ý niệm đó.  Dịp này Diễm Châu cùng gia đình hai chị gái trở về Chicago, quê hương thứ hai của Diễm Châu để họp mặt gia đình sau hơn một năm không gặp và thăm viếng gia đình người anh trai yêu quí của mình.  Diễm Châu cũng mong tất cả chúng ta có một nơi thật ấm áp để tìm về trong dịp Lễ Tạ Ơn này!

Mến chúc các anh, các chị, cùng bạn bè trong và ngoài nước của Diễm Châu, đặt biệt là bạn đọc thân thương của Tulip Châu Sa  một mùa lễ Tạ Ơn thật nồng ấm thương yêu! Cầu chúc tất cả chúng ta có dịp ngồi lại bên nhau để cùng nhau Tạ Ơn Đời và Cảm Ơn Nhau trong mọi sự vui lẫn sự buồn, trong nguồn vui thỏa lẫn từng nỗi đau… Trong mọi sự, xin chúng ta hãy tạ ơn Trời và cảm ơn nhau!

I LOVE EVERY SINGLE ONE OF YOU!
Thương lắm,

Phan Trần Diễm Châu

happy-thanksgiving

 

Delivery Notes :-)


DC9

Tulip Châu Sa

Dear Chicagoans!

I will “delivery” these things bellow (Live real cane vinegar made from real cane, Kimchi and Cucumber) to Chicago this afternoon.  You are should know which belong to you, so please text me at 1-614-329-9374 (no calling please!  I will be very busy with my brother family for eating, playing, talking, picturing…. and my Vietnamese Church event (also Black Friday..hahahaha…), I will check messages and find time to reply to ya’ll then let you know when I am available for you to come to pick them up.  Thank you!

PS: We will have a cooking show at Kelly (Tuyet Dung) House.  So, if you want to know how to make Kimchi (Korean Style), feel free to come and join us!  We will have fun together!

Giam